Một giấc chiêm bao , thật tuyệt vời,
Nhớ về tuổi mộng ngọt ngào thương.
Ô mai, áo trắng sân trường đó,
Trở lại trường xưa giữa nắng hè,
Ngôi trường còn đó mái phủ che.
Rêu phong xanh mốc hàng phượng cũ,
Thổn thức bùi ngùi kỷ niệm xưa.
Lối cũ, đường xưa đã xa rồi ,
Biết bao kỷ niệm vẫn tìm tôi.
Áo dài mầu trắng tinh khôi quá,
Nhớ mãi,nhớ hoài các bạn ơi !!!
Áo trắng ngày xưa quá mượt mà,
Sân trường phượng vĩ đã chia xa.
Vì sao lạc lối phương trời lạ ?
Tâm tưởng bồi hồi thật xót xa.
Bốn mươi năm rồi sống nổi trôi,
Bạn bè mỗi đứa mỗi phương trời.
Áo trắng trinh nguyên ngày xưa cũ
Đã đổi màu theo giòng thời gian
(K.H: Ba chín năm rồi sống nổi trôi,
Bạn bè mỗi đứa mỗi phương trời.
Áo trắng trinh nguyên ngày xưa cũ
Đã đổi màu theo giòng thời gian
(K.H: Ba chín năm rồi sống nổi trôi,
Bạn bè mỗi đứa ở một nơi.
Quê Hương tăm tối dân nghèo đói,
No comments:
Post a Comment