Áo Người Trưng Vương
Gọi người em gái Trưng Vương
Về phơi áo trắng bên hiên học trò
Tóc thề chẻ nhánh so đo
Buồn ngang quai nón buộc hờ tương lai
Sẵn tôi còn trống đôi vai
Mời em tựa xuống hình hài chung thân
Dìu nhau qua phố tình nhân
Để nghe hơi thở em gần thịt da
Tay đan bối rối lụa là
Dáng em nghiêng xuống in qua dấu trần
Tóc thề còn biết phân vân
Thuơng em hai phía, biết hôn bên nào !
Lỡ mai mình có mất nhau
Em còn giữ lại nhánh nào để quên
Gọi người em gái Trưng Vương
Khô môi theo sợi nắng đường lá me...
Hư Vô
Hỏi Người Em Gái Trưng Vương
Em về thăm lại trường xưaTrưng Vương áo trắng như vừa bay ngang
Những dòng chữ tím tập trang
Thơ ngây nét bút nhẹ nhàng tay đưa
Nón nghiêng che nắng che mưa
Con đường vọng tiếng guốc khua tan dòn
Bao mùa in dấu chân son
Bạn bè, kỷ niệm mãi còn trong tim
Về ngang đường Nguyễn Bỉnh Khiêm
Tiếng chim lảnh lót hót mềm ngày trôi
Vườn bách thảo nắng nghiêng trời
Chiếc xe bus đón chỗ ngồi xưa đâu?
Nắng mưa chải tóc gội đầu
Ngày xưa ai đón chờ nhau đi về
Tóc dài em thả hương mê
Tình ai lượn mái tóc thề chấm vai
Rồi tình cũng cắt chia hai
Xa rời những sợi tóc mai cột tình
Bao năm dâu bể nổi chìm
Nhớ về trường cũ lặng im nỗi sầu
Thời con gái thoáng qua mau
Thời gian chấm bạc phai màu tóc xanh
Tìm về xưa mắt long lanh
Mãi là thương nhớ che vành nón nghiêng
Cho tôi hỏi nhỏ nhé em
Về thăm trường cũ có tìm tình xưa?
Trầm Vân
Áo người Trưng Vương
Thơ Hư Vô. Phùng Việt Dũng phổ nhạc.
Tiếng hát Quốc Duy.
No comments:
Post a Comment